Định luật điện phân của Faraday là một nguyên tắc trong hóa học và kỹ thuật điện mô tả mối quan hệ giữa lượng điện tích đi qua tế bào điện phân và lượng vật liệu được sản xuất hoặc tiêu thụ tại các điện cực. Nó được đặt tên theo nhà khoa học người Anh Michael Faraday, người đã mô tả nó vào đầu thế kỷ 19.
Theo định luật của Faraday, lượng vật liệu được sản xuất hoặc tiêu thụ tại các điện cực của tế bào điện phân tỷ lệ thuận với lượng điện tích đi qua tế bào. Mối quan hệ này được mô tả bởi phương trình sau:
m = Q / zF
trong đó:
m là khối lượng vật liệu được sản xuất hoặc tiêu thụ tại các điện cực (tính bằng gam)
Q là lượng điện tích đi qua tế bào (tính bằng coulomb)
z là số hóa trị của vật liệu (số electron chuyển tiếp mỗi ion)
F là hằng số Faraday, là hằng số vật lý liên kết lượng điện tích với số mol vật liệu được sản xuất hoặc tiêu thụ.
Định luật điện phân của Faraday là một nguyên tắc cơ bản trong hóa học và được sử dụng để dự đoán hành vi của tế bào điện phân và hiểu mối quan hệ giữa điện tích, dòng điện và phản ứng hóa học. Nó cũng là một khái niệm quan trọng trong lĩnh vực điện hóa học, nghiên cứu mối quan hệ giữa điện và phản ứng hóa học.
Lời tuyên bố: Trân trọng các bài viết tốt xứng đáng được chia sẻ, nếu có vi phạm quyền riêng tu vui lòng liên hệ để xóa.