Việc sử dụng kVA (kilovolt-ampe) thay vì kW (kilowatt) để đánh giá biến áp xuất phát từ sự phân biệt cơ bản giữa công suất thực (kW) và công suất biểu kiến (kVA) trong các hệ thống điện. Biến áp chuyển năng lượng điện giữa các mạch thông qua cảm ứng điện từ, và mức kVA của chúng tính toán cả công suất thực và công suất phản kháng.
Công suất thực (kW): Đây là công suất thực sự thực hiện công việc hữu ích – như tạo ra năng lượng cơ học, nhiệt hoặc ánh sáng – và phản ánh khả năng cung cấp năng lượng của biến áp.
Công suất phản kháng (kVAR): Mặc dù không thực hiện công việc hữu ích, công suất phản kháng là cần thiết để duy trì mức điện áp và đảm bảo sự ổn định của hệ thống. Biến áp tự nhiên yêu cầu dòng điện từ hóa, điều này giới thiệu công suất phản kháng.

Công suất biểu kiến (kVA) là tổng vector của công suất thực (kW) và công suất phản kháng (kVAR). Đánh giá biến áp theo kVA cung cấp một biện pháp toàn diện về khả năng xử lý công suất tổng thể của chúng. Điều này đặc biệt quan trọng trong các hệ thống có tải cảm hoặc tải dung – như động cơ – đòi hỏi cả công suất thực và công suất phản kháng.
Tóm lại, việc chỉ định mức đánh giá biến áp theo kVA – thay vì kW – công nhận hiệu ứng kết hợp của công suất thực và công suất phản kháng. Nó cung cấp một đại diện chính xác hơn về khả năng xử lý lưu lượng công suất tổng thể của biến áp, bao gồm thành phần phản kháng quan trọng đối với sự ổn định và hiệu quả của hệ thống.